Đã bao lần anh về thăm nơi ấy?
Để nhắc mình với kỷ niệm ngày thơ
Dậu mồng tơi ôm ấp tuổi dại khờ
Tấm ảnh nhỏ ẩn mình trong vòm lá
Anh có biết nơi xưa giờ rất lạ
Ánh đèn mờ Đóm thắp có còn đâu
Con đường trơn chân nhỏ mấy quả cầu
Xa xa lắm chỉ mình em nhớ mãi
Anh có ước một ngày ta gặp lại?
Dõi mắt tìm bóng nắng dáng người quen
Vầng trăng xưa vàng úa bởi ánh đèn
Là ký ức trong em, anh có giữ?
Em gọi tên gởi vào từng con chữ
Con gái thường như thế phải không anh?
Mộng đơn sơ dệt mãi cũng không thành
Lặng lẽ nhớ dậu mồng tơi tím ngắt
BichNgoc
ngoc
Thứ Năm, 20 tháng 8, 2015
TÍM MỒNG TƠI
TÍM MỒNG TƠI
Thứ Ba, 18 tháng 8, 2015
Tháng chín
Tháng chín
Ngồi buồn đếm giọt mưa rơi
Tiếng mưa rã rít mà chơi vơi lòng
Trên đường nước nổi mênh mông
Cánh dơi xanh đỏ bềnh bồng dưới mưa
Mưa nhiều, Thu đã về chưa?
Bằng lăng trước ngõ lá vừa vàng ươm
Mưa rơi như thể tủi hờn
Xé thêm tờ lịch cô đơn ùa về
Soi gương tìm lại ngày xưa
Thu đi thu đến bao mùa nhớ nhung
Vô tình mưa mãi lạnh lùng
Như trêu như ghẹo vào cùng niềm riêng
Hình như tháng chín ngoài thềm
Hư vô vạn nẻo ngộ thêm phận đời
Thôi thì mặc kệ mưa rơi
Một niên qua cửa trao lời mừng thu
BichNgoc
Ngồi buồn đếm giọt mưa rơi
Tiếng mưa rã rít mà chơi vơi lòng
Trên đường nước nổi mênh mông
Cánh dơi xanh đỏ bềnh bồng dưới mưa
Mưa nhiều, Thu đã về chưa?
Bằng lăng trước ngõ lá vừa vàng ươm
Mưa rơi như thể tủi hờn
Xé thêm tờ lịch cô đơn ùa về
Soi gương tìm lại ngày xưa
Thu đi thu đến bao mùa nhớ nhung
Vô tình mưa mãi lạnh lùng
Như trêu như ghẹo vào cùng niềm riêng
Hình như tháng chín ngoài thềm
Hư vô vạn nẻo ngộ thêm phận đời
Thôi thì mặc kệ mưa rơi
Một niên qua cửa trao lời mừng thu
BichNgoc
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)