ngoc

ngoc

Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

Mượn kiếp rong chơi

Mượn Mẹ thân xác thịt da
Mượn dòng máu đỏ nơi Cha làm đời
Mượn vui...để nở nụ cười
Mượn cay đắng của cuộc đời...để đau

Mượn mưa, để hóa thành ngâu
Mượn thời gian, để tóc màu trắng hơn
Mượn buồn, để bảo rằng: Hờn
Mượn hoang vu, bảo: Cô đơn một mình

Mượn son phấn, bảo: Mình xinh
Mượn tình một mảnh, bảo: Mình có đôi
Mượn vay...Khắp chốn, nhiều nơi
Khư khư giữ lấy, bảo: Đời cho ta

Một ngày trả hết thành Ma
Cát kia còn lớn hơn ta rất nhiều
Xa hoa, phù phiếm...tiêu điều
Mảnh tình vứt lại, lời yêu trả đời

Vô thường, mượn kiếp rong chơi
Mệt nhoài trả hết...Ta rời trần gian
Bụi mờ...phảng phất bên đàng...
Ta về nguồn cội...Chẳng mang thứ gì
11/06/2012

4 nhận xét:

  1. Vô tình ghé sang nhà! Nhạc Xuân rộn ràng nhưng thơ buồn quá, Chúc bạn năm mới nhiều may mắn nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Câu thơ nói hộ nỗi lòng
      Vui buồn, sướng khổ, bềnh bồng, ung dung
      Đêm thâu, thơ với ta cùng...
      Sẻ chia bầu bạn vẫy vùng năm canh

      Xóa
  2. Vô thường, mượn kiếp rong chơi
    Mệt nhoài trả hết...Ta rời trần gian
    Bụi mờ...phảng phất bên đàng...
    Ta về nguồn cội...Chẳng mang thứ gì

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ta đang sống tạm cõi trần
      Tham quan dương thế một lần ra đi
      Quay về ta chẳng còn chi
      Thân thành hạt cát...đường đi của đời

      Xóa